Cùng tìm hiểu Người đàn bà cụt tay đơn độc với căn bệnh ung thư, chi tiết bài viết:
“Tôi chỉ mong chữa khỏi được bệnh để về với quê cha đất tổ”.
Gần 60 năm nay, bà Diệp Thị Tín đã sống một mình trên cõi đời này và giờ đang phải đơn độc chống chọi với căn bệnh ung thư… Nằm trên giường bệnh của khoa Chăm sóc đặc biệt, bệnh viện K Hà Nội, bà Diệp Thị Tín rất yếu ớt, đôi mắt lúc nào cũng chỉ trực trào ra những dòng nước mắt tủi thân.
Bà Diệp Thị Tín đang chống chọi với bệnh ung thư
Ký ức kinh hoàng
Bà kể, bà sinh năm 1950, tại xóm 1, xã Phượng Thành, Đức Long, Đức Thọ, Hà Tĩnh. Đó là một huyện nghèo của miền Trung, người dân quanh năm “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” mà vẫn không đủ ăn. Ở mảnh đất gió Lào cát trắng ấy, người dân thậm chí đã phải đi ăn xin để thoát khỏi những trận đói ngày “giáp hạt”. Bà vẫn còn nhớ như in cái ngày mà bà trở thành trẻ mồ côi.
Năm 1963, bom Mỹ điên cuồng trút xuống các tỉnh miền Trung, trong đó có Hà Tĩnh. Lúc ấy mới 7h tối, cả nhà đang ngồi bóc lạc trong ánh sáng lờ mờ của cây đèn dầu thì một tiếng nổ chát chúa bên tai và bà ngất đi. Tỉnh lại, bà nghe tin sét đánh ngang tai. Cả gia đình đã bị bom đánh chết hết, còn bà thì mất một bàn tay. Sức ép của bom đã ảnh hưởng đến thần kinh, làm bà chậm chạp hơn hơn so với bạn cùng trang lứa.
Vậy là mới 13 tuổi, nhưng bà đã trở thành cô bé mồ côi, không người thân thích. Sau vụ đánh bom ấy, cả làng Phượng Thành bị tàn phá gần hết. Những người hàng xóm tốt bụng đành dựng một túp lều nhỏ ngay tại mảnh đất của gia đình, để bà sinh sống.
Sau ký ức kinh hoàng ấy, một mình bà tự bươn chải kiếm sống với một bàn tay, bởi cánh bên trái của bà đã bị cụt và mất hoàn toàn cảm giác. Hàng ngày, bà vẫn đi bóc lạc thuê bằng cánh tay phải và nhờ vào sự giúp đỡ của những người hàng xóm.
Sống cảnh côi cút một mình suốt tuổi thơ. Do không đủ ăn, nên bà Tín còi cọc và thường xuyên bị bệnh. Năm bà 18 tuổi, đám con trai trong làng thương bà mồ côi, nhưng chịu khó. Có người đánh tiếng muốn hỏi bà về làm vợ nhưng bà kiên quyết từ chối với ý nghĩ: “Người khỏe mạnh, lành lặn lấy chồng đã vất vả rồi, còn mình tàn tật thế này, lấy về chỉ làm gánh nặng cho người ta thôi”. Vậy là bà cứ ở vậy cho đến giờ.
Bà bảo, năm 2001 nhờ cán bộ xã làm đơn, bà mới được trợ cấp dành cho người neo đơn với số tiền 65.000 đồng/tháng. Số tiền ít ỏi ấy ấy, bà dành dụm để phòng khi đau ốm bệnh tật.
Bị ung thư vào tuổi 62
Cách đây 5 năm, thấy bà ngày càng già yếu, chậm chạp, người hàng xóm làm lái xe của Trung tâm Bảo trợ Xã hội tỉnh Hà Tĩnh xin cho bà vào trung tâm này để có người chăm sóc. Vậy là bà thuộc quân số của trung tâm này. Những tưởng, khi vào được trung tâm, bà có thể sống thoải mái cho đến lúc cuối đời. Thế nhưng, cách đây bốn tháng, bà thấy người đau nhức, hàng đêm không ngủ được.
Những cán bộ của trung tâm đã đưa bà lên bệnh viện Đa khoa Hà Tĩnh khám. Ở đây, bà được chuyển lên bệnh viện K Hà Nội với chuẩn đoán: bị ung thư vú. Bà bảo: “Từ ngày tôi vào viện K, chỉ có người cháu họ xa đang đi làm thuê ở Hà nội biết tin thỉnh thoảng vào thăm. Ngoài ra, không còn ai đến thăm tôi cả. Các sinh hoạt cá nhân, tôi phải nhờ các y tá và điều dưỡng bệnh viện”.
Không có tiền, lại bị bệnh ung thư nên cuộc sống của bà Tín rất chật vật. Hàng ngày, bà nhờ người nhà bệnh nhân cùng phòng đi xin cơm hoặc cháo của Hội chữ thập đỏ về ăn, xin một lần cho 3 bữa. Nhiều khi vừa ăn, vừa khóc vì thấy cuộc đời mình quá khổ. Các bác sĩ của khoa thấy hoàn cảnh của bà nên cũng tận tình giúp đỡ, họ phát thuốc miễn phí và thỉnh thoảng đến thăm hỏi bà.
Vì ở một mình từ nhỏ, lại không có chứng mình thư, nên bà Tín cũng chưa có thẻ bảo hiểm xã hội. Sắp tới, nếu phẫu thuật thì bà sẽ phải trả số tiền rất lớn, mà mà chưa biết xoay xở ở đâu.
Người cháu họ xa tên Sơn tâm sự: “Dù rất thương bà bị bệnh ung thư nhưng chúng tôi cũng chưa biết làm thế nào để trả tiền viện phí cho bà. Tôi đi làn thuê ngoài Hà Nội cũng không có là bao. Bây giờ, rảnh lúc nào thì tôi vào thăm bà. Số tiền kiếm được không nhiều nhưng tôi sẽ dồn tiền để lo cho bà trong lần phẫu thuật sắp tới. Nhưng chắc chắn số tiền ấy không thể đủ được”.
Bác sĩ Từ Kim Liên (Khoa ung thư – Bệnh viện K Hà Nội) cho biết: “Hoàn cảnh của bà Tín rất khó khăn, bà bị mồ côi từ nhỏ, không người thân thích, giờ lại mắc bệnh ung thư. Bệnh viện đã tạo điều kiện để bà được chăm sóc tốt nhất nhưng bà vẫn rất khó khăn. Các bác sĩ, y tá cho gì bà cũng cất đi dành cho những ngày Hội chữ thập đỏ không phát cháo. Nếu có tấm lòng hảo tâm nào giúp đỡ được bà thì rất tốt”.
Hàng này, ngoài việc phải uống thuốc kháng sinh để ngăn sự phát triển của tế bào ung thư thì bà Tín vẫn phải truyền nước để đảm bảo sức khỏe. Nhìn người đàn bà đơn côi, một mình phải chống chọi với căn bệnh ung thư, ai cũng cảm thấy xót xa cho bà. Cứ đêm đên, những cơn đau lại hành hạ, khiến bà không ngủ được.
Nhưng bà vẫn chịu đựng để không làm ảnh hưởng đến bệnh nhân bên cạnh, khi được hỏi: “Bà mong muốn gì nhất?” bà đã trả lời: “Tôi muốn phẫu thuật để khỏi bệnh, sau đó sẽ về quê, sống trên mảnh đất của cha ông, sống quây quần bên bà con xóm giềng”.
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: Bà Diệp Thị Tín, xóm 12, xã Bình Lộc, huyện Lộc Hà, tỉnh Hà Tĩnh, hay qua số điện thoại của anh Diệp Anh Sơn, cháu bà Tín: 0912536042 hoặc báo Đời sống và Pháp Luật, tòa nhà A6, khu đô thị Nam Trung Yên, đường Phạm Hùng, Cầu Giấy, Hà Nội. Sđt 0462810837 (nhánh 24) hoặc số đường dây nóng của chuyên mục “Ước mơ thành sự thật” 0978080388. |
Lạc Thành
Các sản phẩm số CỰC HOT giải trí, học tập tham khảo ngay cho nóng:
- Spotify Premium trọn đời
- bán tài khoản tradingview tại oao.vn
- chặn quảng cáo youtube trên tivi điện thoại, các loại
- Đăng ký zoom giá rẻ
Tham khảo các bài hay sau:
- cách tạo trend trên mạng xã hội
- chỉ số sức mạnh dragon ball
- xén lông cừu là gì
Nguồn:
- https://huongdan365.com/ – oao.vn – google